"Ngươi không đếm hết đến 100!" Nàng giả bộ trấn định mạnh mẽ nói.
"Ta đếm hết rồi, ta đếm hết rồi!" Nghiền muội quật cường nói.
Nàng ta thật sự là một đứa bé thích nói láo "Nếu như ngươi nói cho ta biết làm thế nào để mở cánh cửa này, thì ta sẽ đi trốn với ngươi."
Nghiền muội lắc đầu một cái, "Vô dụng, không có cách nào mở nó ra đâu."
Nàng nghĩ nghĩ, đổi lại một phương thức hỏi khác, "Ngươi có biết tại sao lại không mở được cánh cửa này không?"
"Thì phải gõ đủ 25 cái thôi."
Nàng âm thầm cảm thấy mình thật may mắn, Nghiền muội thích nói láo, hình như cũng không phải là nàng ta cố ý.
Nàng bắt đầu liên tục gõ mạnh lên cánh cửa, trong lòng thầm đếm: một! hai! ba! Bốn......
"Tỷ tỷ ~ tỷ làm như vậy cửa không mở ra đâu!" Nghiền muội có chút khẩn trương nói.
Nàng không có ý định để ý tới nàng ta, nàng gõ thật nhanh: 23, 24! 25!
Cửa mở ra.
"Tỷ tỷ, ngươi lừa ta ~!"
Nàng cảm nhận được ánh mắt tức giận bừng bừng phía sau lưng, nàng lập tức chạy qua cánh cửa rồi đóng lại.
Nghiền muội chắc chắc vẫn còn đứng bên kia khóc, nhưng âm thanh đó gần như đã biến mất.
Nơi này an tĩnh khác thường, không phải là nàng đã chạy ra rồi chứ?
"Tu ~" nàng thử gọi một tiếng.
Không có người nào trả lời, nơi này an tĩnh đến mức khiến người khác hít thở không thông.
Nàng cẩn thận từng li từng tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318099/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.