"Cám ơn anh." Cô rất cảm kích anh ta, vào những lúc như thế này chỉ một chút xíu quan tâm cũng sẽ được phóng đại gấp mấy lần.
"Cô tên là Trì Tô?"
Cô kinh ngạc gật gật đầu, tại sao anh ta lại biết tên của cô chứ?
"Tiếp tục cố gắng lên, bây giờ ở đâu cũng thiếu những người như cô." Nụ cười đẹp như ánh mặt trời của anh ta khắc sâu vào đôi mắt của cô, cô nghĩ anh ta chính là tổng giám đốc công ty đó.
Nhếch nhác về đến nhà, mẹ đã nói với cô.
"Tô Tô~ một lát nữa cùng mẹ đi ra ngoài ăn một bữa cơm đấy."
Cô ôm con chó nhỏ của cô vào trong ngực, không ngừng vuốt ve nó. Nó biết làm nũng, nhưng lại không biết biểu hiện sự vô tội đến đáng thương như A Hu; nó sẽ tức giận, nhưng lại không có ánh mắt giảo hoạt đến mức nguy hiểm như của A Hu, nó cũng sẽ ngủ, nhưng không bao giờ là giả vờ ngủ; nó sẽ bởi vì tranh thủ tình cảm mà kêu to, nhưng rốt cuộc cũng sẽ không bởi vì cô gặp phải nguy hiểm mà quên mất bản thân mình, chỉ vì nó chính là nó.
Cô vẫn thường ôn nó, gọi nó mỗi ngày, dọn cho nó một chỗ ngủ sạch sẽ nhất, chưa bao giờ để nó bị bẩn dù chỉ một chút.
Từ khi cô mua nó về tới giờ, cô chưa từng đánh nó.
"Tô tô ~!" Mẹ có chút tức giận, "Con rốt cuộc bị sao vậy? Có cái gì mà không thể nói với mẹ sao?"
"Không có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318084/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.