"Ngươi không cần phải vùng vẫy nữa đâu, nàng đã tự trở lại thế giới của mình rồi." Nam tử hướng về phía hình ảnh, nói.
"Trẫm...... Tuyệt đối...... Không tin! ~!" Tu Hồng Miễn trong mắt của tơ máu tràn đầy, đỏ bừng tức giận trợn trừng mắt nhìn, cực kỳ giống rống giận hùng sư.
Môi của hắn có chút run rẩy, đã thật lâu không nghe được cái gì nữa.
"Ha ha, thật ra thì trong lòng của ngươi đã sớm biết không phải sao? Nếu như nàng chưa trở về, thì bây giờ ngươi đã sớm có thể giết hết những binh lính kia rồi."
"Trẫm...... Tin tưởng...... Nàng......"
Nam tử mỉm cười nhìn về phía cô, "Trong lòng hắn sớm đã biết rõ ngươi đã trở về rồi, nhưng hắn vẫn kiên trì như cũ, đây chính là sự tin tưởng vô điều kiện."
Cô ngơ ngác nhìn những hình ảnh liên tục thay đổi, giống như tim mình đang bị người khác móc ra, thật khó chịu.
Đúng vậy a, giết mãi không xong, cô đã kéo dài quá lâu.
"Phốc ~"
"Không cần ~! ~~" một thanh trường kiếm đâm xuyên qua bờ vai của hắn! Cô thét to một tiếng, nhào về phía hình ảnh.
Không kịp suy tư, cô muốn nhặt thanh kiếm trên mặt đất lên để cùng sánh vai chiến đấu với Tu Hồng Miễn.
Cô khiếp sợ nhìn chằm chằm hai tay của mình, nó xuyên thấu qua thanh kiếm, vô ích.
Phía trên truyền đến thanh âm của nam tử mặc áo trắng, "Bây giờ ngươi chỉ có phần hồn, không có tư cách tham chiến."
Cô vô dụng nhìn chằm chằm về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318077/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.