Editor: zNguyệt Tiếu
Nửa đêm, toàn bộ thế giới dường như chìm trong yên tĩnh, tiểu viện cũ rách không có một tiếng động, lại càng yên tĩnh.
Trên giường gỗ chật hẹp, thiếu nữ lẳng lặng ngủ say, tiểu hồ ly màu bạc đang yên ổn vùi đầu vào một bên cổ của nàng, đột nhiên, tiểu hồ ly mở mắt ra, đôi mắt đỏ như máu chăm chút nhìn gương mặt thanh tú quyến rũ của thiếu nữ, một hồ lâu, một chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Tiểu hồ ly đột nhiên mở miệng nói chuyện! “Ngươi biết không? Không có bất kỳ nữ nhân nào lại có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của ta!” Giọng nói trầm thấp dễ nghe, móng vuốt nho nhỏ vuốt ve cổ của nữ chính, mềm mại nhưng nguy hiểm, “Ngươi nói xem, ta nên giữ ngươi lại sao?” Đôi mắt hẹp dài của tiểu hồ ly híp lại, móng vuốt từ từ dùng sức.
Cần cổ đau đớn, làm cho Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, lầm bầm nói, “Tiểu hồ ly, ngoan ngoãn ngủ đi!”
Tiểu hồ ly dừng một chút, trong đôi mắt màu đỏ hiện lên vẻ giãy dụa, nhắm mắt lại, thu hồi móng vuốt, ánh mắt phức tạp nhìn nàng một cái, một ánh sáng màu bạc chợt loé lên, tiểu hồ ly đã biến mất.
Trời còn chưa sáng, trong viện liền truyền đến một vài tiếng ồn, Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, ai lại đến thăm tiểu viện của nàng? Nhắm hai mắt ngồi dậy, nhưng đợi thật lâu không thấy tiểu hồ ly nhảy vào trong ngực nàng, lật chăn tìm kiếm, không có!
Sửng sốt một chút, đứng dậy mặc quần áo tử tế, chậm rãi tìm khắp phòng, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-ho-sung/172692/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.