Editor: Puck - Diễn đàn
Hiên Viên Mị buồn cười túm lấy hai cánh tay đang quơ múa của nàng, nhíu mày hỏi: “Thủy nhi, sao nàng biết ta thật sự có năng lực kia, nói không chừng ta đang lừa gạt nàng đó?!”
Thủy nhi sửng sốt, đúng vậy! Hắn nói diệt nàng liền tin? Ngước mắt đánh giá người trên người một phen, hơi nhụt chí, vấn đề chính là nàng cảm thấy hắn có năng lực kia! Hơn nữa hiện giờ linh lực của nàng bị phong tỏa, đâu thể là đối thủ của hắn?
Lại liếc nhìn Hiên Viên Mị, nhíu nhíu mày, dứt khoát nhắm mắt lại, nhắm mắt làm ngơ, nàng thật sự quá không bình thường, xúc động như vậy, sợ rằng muốn chạy trốn cũng thành vấn đề, nàng cần bình tĩnh một chút.
Nhìn nàng cứ nhắm mắt như vậy, Hiên Viên Mị nhíu mày, nàng thật sự không sợ hắn ăn nàng thật sao? “Thủy nhi…” Tầm mắt như lửa nóng rơi vào trên thân thể mềm mại trần trụi của nàng.
Không để ý tới!
“Thủy nhi…” Môi lưỡi nóng bỏng bắt đầu chạy.
Thủy nhi nhíu nhíu mày, vẫn chưa để ý tới!
Tất cả trong mắt Hiên Viên Mị đều là ý cười xấu xa, trước chặn hai tay hai chân của nàng, tiếp theo sau đó, thấy nàng vẫn không có phản ứng, nhíu nhíu mày, bàn tay dọc theo bụng bằng phẳng của nàng trượt vào giữa hai chân, cảm thấy nàng khẽ run, nhưng Thủy nhi vẫn nhắm hai mắt, giống như ngủ thiếp đi, chính là không để ý tới hắn.
Trong lòng Thủy nhi hận cắn răng nghiến lợi, quân tử báo thù mười năm không muộn! Hiện giờ nàng không có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-ho-sung/1634525/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.