Editor: zNguyệt Tiếu.
Nhìn Hiên Viên Mị đang quấy rầy đeo bám, Thuỷ Nguyệt Linh bất đắc dĩ đành phải buông tha dự định tu luyện, cùng đi theo hắn vào triều.
Hiên Viên Mị ôm nàng lười biếng mà dựa vào ghế rồng, một mặt nhàm chán mà nghe cận thần bên dưới thảo luận chuyện của Minh Quốc, một bên nói khẽ ở bên tai nàng: “Thuỷ Nhi yên tâm, một lát nữa trở về rồi tu luyện được không?”
Thuỷ Nguyệt Linh nhìn hắn một cái, tự nhiên hiểu rõ tu luyện theo lời hắn là cái gì, chỉ lắc đầu cười nói, “Mị, trên đầu chữ sắc có một cây đao!” Nàng thật sự khó có thể tưởng tượng được lúc trước hắn làm cách nào có thể nhịn xuống mà không đụng vào người nàng lâu như vậy!
"Ừ?" Hơi thở ấm áp phà vào lổ tai nàng, môi mỏng như có như không cọ sát vào vành tai xinh xắn của nàng, mập mờ nói nhỏ, "Rõ ràng ta cảm thấy được Thuỷ Nhi cũng cực kỳ thoải mái, chẳng lẽ cảm giác của ta sai rồi sao?" Thuỷ Nguyệt Linh không nói, Hiên VIên Mị nhẹ nhíu mày, ngặm vành tai phiếm hồng của nàng vào trong miệng, nhẹ nhè mà gặm cắn, đầu lưỡi ái muội liếm mút, chính là muốn nghe đáp án của nàng!
"Bệ hạ!" Âm thanh vô cùng mạnh mẽ mang theo sự tức giận không thể áp chế được.
Nhìn hai người phía trên không coi ai ra gì, vành tai và tóc mai của hai người chạm vào nhau, hai mắt Thạch Tu hung hăng mà trừng Thuỷ Nguyệt Linh, hắn đã sớm nghe đồn, nhung mà hắn làm sao cũng thể tin bệ hạ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-ho-sung/1634482/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.