Edit: AS
Vốn tưởng còn phải đỡ Giang Hoài Ngọc để xoát độ hảo cảm, không ngờ Giang Hoài Ngọc nhìn thoáng qua cậu, nói: "Sư phụ, đồ nhi đã luyện ổn rồi, nên sư phụ để đồ nhi tự mình làm thử xem."
Quý Lãng Nguyệt vui vẻ lui nửa bước, nhìn thiếu nữ lung lay ngự kiếm phi hành giữa không trung, tuy rằng có vẻ chưa vững lắm, nhưng không rơi xuống.
Giang Hoài Ngọc quả nhiên không hổ là nữ chính, mới bắt đầu tu luyện đã thành, chẳng khác gì mở tool hack.
Trong tiểu thuyết, Quý Lãng Nguyệt cũng có thiên tư trác tuyệt, nhưng ngự kiếm thuật phải học một ngày mới thuần thục.
Quả nhiên là người mang hào quang của nhân vật chính!
Quý Lãng Nguyệt chuẩn bị xuống núi xử lý sự vụ, chợt sau lưng truyện đến giọng nói.
"Sư phụ thật bất công."
Giọng nói này khàn khàn từ tính, rất êm tai.
Quý Lãng Nguyệt xoay người, nhìn thấy Sầm Kim tựa lưng vào cửa, tủi thân nhíu mày.
"Trời vừa sáng đã thấy sư phụ tập luyện cho sư tỷ, đồ nhi rất hâm mộ."
Lệ Vãn Kim nhìn bội kiếm dưới chân Giang Hoài Ngọc.
Là Ủng Nguyệt của Quý Lãng Nguyệt.
# BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com #
Bội kiếm này do lão tặc Thiên Dương kia vì cậu mà đúc thành, thân kiếm tuy tự nhiên, nhưng uy lực cực lớn, năm đó bội kiếm của các sự đệ đều tầm thường, chỉ có cậu bất đồng, nhiều năm qua, Lệ Vãn Kim chưa bao giờ thấy những người khác chạm vào thanh kiếm này.
Ủng Nguyệt, người khác không thể chạm vào.
Hiện tại lại nằm dưới chân Giang Hoài Ngọc.
Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phan-dien-yeu-nam-chinh/1108670/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.