“Ngươi thực hiện rất tuyệt đi!” Vô Minh nhỏ giọng nói.
“Hừ, trêu đến ta, lấy một kính mười.” Vu Nguyệt Khánh bên môi là một mạt tươi cười quỷ mị như có như không làm cho Vô Minh phát lạnh, không hề nói một lời, lĩnh Vu Nguyệt Khánh cùng Hùng Đại đi đến đại điện.
Tử Tiêu Cung chính điện, đèn đuốc sáng trưng, nhân dũng chi động, một đám năm ba người, nhíu mi bàn chuyện.
Vu Nguyệt Khánh vừa đến, toàn bộ đại điện liền yên tĩnh .
“Mọi người đều đến đủ cả sao? Hừ, Huyền Y đạo trưởng vào đêm khuya bảo ta đến đây không biết là có chuyện gì.” Vu Nguyệt Khánh một bộ dạng lạnh nhạt như thể chuyện không liên quan tới mình làm cho mọi người có chút tức giận bất bình.
Huyền Y đạo trưởng còn chưa nói, đã có người ở phía dưới kêu: “Vu Nguyệt Khánh, ngươi còn dám tới? Ngươi dùng nọc ong đặc biệt của Hồng Phong phái giết chết Thúy Ngọc Môn La Thải Anh, lại còn có Ngũ Hồ Bang Nhị đương gia nữa, nhĩ hảo ngoan độc a!”
Vu Nguyệt Khánh cười lạnh một cái: “Huyền Y đạo trưởng, đây là cách xử sự của Vũ Đương các ngươi sao? Để cho hạng người vô danh như thế đối với khách quý các ngươi mời đến hô to gọi nhỏ, hơn nữa, ta căn bản còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Người Trung Nguyên các ngươi, chính là làm việc như thế sao?”
Huyền Y đạo trưởng lập tức ho khan vài tiếng: “Vu thánh chủ, sự tình là như vậy, rất là không may, khi ta phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phach-thanh-chu-soai-dai-phu/2872561/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.