Huyền Nhược tâm hung ác, tay cầm trường kiếm, lấy thiên huyễn đã cải biến đâm về phía Vu Nguyệt Khánh. Vu Nguyệt Khánh há phải là kẻ đầu đường xó chợ, hơn nữa đã cùng Huyền Nhược giao thủ một lần, lúc này lại ứng đối tự nhiên.
Kiếm pháp hai bên đều lấy biến hóa làm sở trường, nhưng kiếm pháp của Huyền Nhược vì nhờ có năng lực của tà công, cho nên tràn đầy ngoan độc. Vu Nguyệt Khánh tuy rằng cũng lấy chuẩn, ngoan làm sở trường, nhưng lại là kiếm pháp mình học mười mấy năm, khí phách trong kiếm hộ tống chủ nhân lại làm cho Huyền Nhược chống đỡ không kịp.
Mà Huyền Nhược nguyên lai công phu Vũ Đương cùng tà công lại một cái chí dương, một cái chí âm, không chỉ không thể phụ trợ, ngược lại hoàn toàn không thể sử dụng. Huyền Nhược vốn là tông sư võ học, tà công đối hắn mà nói cũng không khó luyện, nếu có thêm Vũ Đương huyền tông tâm pháp, đừng nói là Vu Nguyệt Khánh, chỉ sợ toàn bộ võ lâm nổi lên cũng không phải đối thủ của hắn.
Hai người từ trong đại điện, đánh tới bên ngoài đại điện, nhảy lên mái hiên, trong nháy mắt lại tới Kiếm Hà.
Lúc này, hai người đã đấu gần năm trăm chiêu. Vu Nguyệt Khánh rất lãnh tĩnh, mà Huyền Nhược lại bởi vì trong thời gian dài này không đánh bại được hắn, thậm chí là đả thương hắn một kiếm mà càng ngày càng gấp.
Phịch một tiếng, hai người thoáng cái tách ra.
Vu Nguyệt Khánh như biết ý nghĩ của Huyền Nhược, mỉm cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phach-thanh-chu-soa-dai-phu/2959899/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.