Ánh mắt Giang Trạm rơi trên người Bạch Diễn, lông mày anh tuấn nhướn lên, đáy mắt ngập tràn sự ngạc nhiên.
Bạch Diễn thản nhiên cất khăn lông thật cẩn thận, cười híp mắt: “Em về giặt sạch trước, giặt xong sẽ trả cho ngài nha.”
Giang Trạm theo bản năng đáp lại: “Em phải về rồi à?”
“Hay Giám đốc Giang cởi luôn quần áo đưa em mang về giặt đi?”
Bạch Diễn mắt sáng lên, chỉ chực chờ Giang Trạm gật đầu là nhào ngay lên lột sạch anh.
Giang Trạm đã kinh qua Bạch Diễn động dục mặt cứng đờ, khẽ bối rối quát lên: “Không biết xấu hổ!”
Bạch Diễn đổi đề tài, an tâm xuống chào tạm biệt quản gia rồi ra về.
Quản gia kinh ngạc: “Đêm nay cậu Bạch không ở lại ạ?”
Bạch Diễn cũng ngạc nhiên: “Tại sao cháu phải ở lại chứ?”
Quản gia im lặng, nghĩ một lát: “Để tôi sắp xếp đưa ngài về.”
Bạch Diễn lắc lắc đầu: “Để cháu tự về là được rồi.”
Bạch Diễn rời khỏi biệt thự nhà họ Giang nhưng không về căn hộ của mình, bắt xe tới chỗ phòng thí nghiệm.
Trợ lý tại phòng thí nghiệm đã tan tầm về nhà, chỉ còn đội bảo an trực chờ lệnh ở lại.
Bạch Diễn ngâm khăn lông trong dung dịch chiết xuất, vừa để hệ thống AI tiến hành phân tích thành phần, vừa tự mình làm thí nghiệm chiết xuất bên ngoài.
Bận bịu tới nửa đêm, kết quả lại không quá lý tưởng.
Khăn lông của nhà họ Giang tiêu độc khử trùng rất tốt, thế nhưng so với môi trường vô khuẩn trong phòng nghiên cứu lại cách cả một con phố. Vật chất chiết xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-omega-xuyen-den-the-gioi-hien-thuc/931971/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.