Mạnh Đan đặt nhạc phổ lên bàn, tháo kính xuống lau mấy cái, đầu hơi nhói đau: “Chị đang nghĩ tới chuyện thu lại Weibo của cậu đấy.”
Bạch Diễn “ừm” một tiếng, không để bụng lắm: “Em không ý kiến đâu.”
Mạnh Đan cũng chỉ nói thế thôi. Hình tượng Bạch Diễn đã in sâu vào tâm trí công chúng, chuyện cũng đã rồi, một người không làm nên chuyện, cô cũng không muốn nghệ sĩ dưới trướng mình khó chịu vì mấy thứ lông gà vỏ tỏi này.
Huống hồ, cuộc cãi vã trên internet kia cũng không ảnh hưởng xấu đến Bạch Diễn.
Với điều kiện tiên quyết…
“Bản nhạc này do cậu sáng tác thật à?”
Bạch Diễn nhướn mày: “Chị không tin em?”
Muốn bằng chứng cũng không có. Hệ thống AI đi theo cậu đến thế giới này, nó cũng là bí mật cậu không thể chia sẻ với ai.
Mạnh Đan đeo kính lên, nhìn một lúc rồi gật đầu: “Chị tin cậu.”
Cô cầm bản nhạc phổ lên: “Chị đã nghe qua một lần rồi, năng lực cảm thụ lẫn thiên phú của cậu trong âm nhạc đều rất cao. Phòng làm việc của Lâm Hương Sầu và Mạnh Phỉ Phỉ đều đã gửi thông tin liên lạc sang, muốn đi theo con đường này không?”
Bạch Diễn không hề do dự đáp: “Em không thích.”
Mạnh Đan bất ngờ: “Sao thế? Có thiên phú, lại có cơ hội phát triển, đây là chuyện cậu muốn cũng chẳng gặp nổi.”
Bạch Diễn ngả ra ghế salon, buông hai tay xuống, khẽ nở nụ cười: “Em thích được tung hô, em thích được chú ý. Vậy nên cứ làm idol là tốt rồi.”
Mạnh Đan lần đầu gặp người dán hai chữ “hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-omega-xuyen-den-the-gioi-hien-thuc/931949/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.