Bạch Diễn tập luyện chăm chỉ nên hoàn toàn không để ý xung quanh, mãi tới khi chịu không nổi phải nghỉ ngơi thì có người qua vỗ vai cậu.
Cậu quay lại, đúng lúc chạm phải ánh mắt quan tâm của Kiều Dương.
Kiều Dương đưa cậu một chai nước, nhỏ giọng nhắc nhở: “Cẩn thận mấy chai nước.”
Nói xong nháy nháy mắt về hướng đám Bùi Thâm bên kia.
Bạch Diễn nhíu mày, nhìn Kiều Dương đang tỏ vẻ quan tâm, nhoẻn miệng cười vặn nắp: “Cảm ơn nhé.”
Kiều Dương cảm giác Bạch Diễn dù uống nước đóng chai từng ngụm cũng mang theo khí chất tao nhã quý phái trời sinh, tự xỉ vả bản thân dở người rồi tiếp tục thì thầm: “Lần sau cậu nhớ xịt ít nước hoa thôi, Bùi Thâm ở bên ấy đang chửi cậu đấy.”
Bùi Thâm trước kia làm vương làm tướng trong đám trainee, chỉ cần đôi ba câu tùy ý sai sử người, kéo theo nhiều kẻ ác ý giống cậu ta.
Kẻ đố kỵ sự may mắn của Bạch Diễn thì nhiều vô số.
Bạch Diễn giật mình, thả bình nước xuống đáp: “Tôi nhớ rồi.”
Pheromone là thứ trời sinh, cậu không khống chế được.
Tại thế giới của cậu, Beta không ngửi ra pheromone Alpha và Omega, Alpha và Omega đúng giờ tiêm thuốc ức chế, không có sự kiện “nhiễu dân” quy mô lớn xảy ra.
May mà pheromone của cậu mùi hương thảo, có thể giải thích là tinh dầu nước hoa được. có người pheromone mùi sầu riêng hoặc rau mùi này nọ, xuyên tới đây chắc kèo chẳng dám ló mặt đi đâu.
Bạch Diễn cũng chỉ tạm thời chuẩn bị thêm nhiều quần áo hơn, chăm tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-omega-xuyen-den-the-gioi-hien-thuc/242189/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.