Khi trở về nhà đã thấy Dương Thiên Lỗi đang ở nhà, nhìn thấy cô về, Dương Thiên Lỗi đứng dậy vui vẻ hỏi:
- Sao giờ em mới về?
Vừa cười vừa chạy lại xách đồ giúp Triệu Hạ Nhiên vào trong, ngồi xuống ghế, Triệu Hạ Nhiên nói:
- Hôm nay anh làm gì mà em gọi hơn chục cuộc điện thoại cũng không thấy anh nhấc máy?
- Hôm nay anh tới công ty của một đối tác, vì đối tác đó nghiêm khắc, anh sợ ảnh hưởng tới công việc nên để chế độ im lặng. Em gọi cho anh có chuyện gì sao? Không lẽ... em không vay được tiền?
Dương Thiên Lỗi nghi ngờ nhìn Triệu Hạ Nhiên muốn biết đáp án từ cô.
- Đúng vậy!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu xác nhận.
- Vậy...! -Dương Thiên Lỗi lo lắng.
- Em hẹn Diệp Lạc Nguyên ngày mai anh cùng em tới. Bởi vì vay lần hai cho nên cần có hai người tới thì mới vay được.
- Được, mai chúng ta đi!
- Hôm nay không mượn được nên chán quá em đi tới trung tâm thương mại mua ít đồ nên giờ mới về, không nấu cơm cho anh được rồi!
- Em tới trung tâm thương mại à?
- Ừm! Sao vậy???
Nhìn biểu hiện của Dương Thiên Lỗi, Triệu Hạ Nhiên không hiểu hỏi.
- Không có gì! Vậy em ăn gì chưa?- Dương Thiên Lỗi đánh trống lảng, trong lòng thì nói: "may mắn không để cô ta nhìn thấy!".
- Em ăn rồi
- Ừ!
Buổi sáng hôm sau, tại coing ty M.A, trong phòng làm việc của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-thanh-nhan-vat-chinh/2269296/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.