-Hi Nghi! Con sao có thể trách mẹ? Lúc đó mẹ đâu biết con bị bắt đi?- Diệp phu nhân khóc, bà cầm tay con gái mình nói.
- Hừ!- Diệp Hi Nghi không nói gì, cô hất tay mẹ mình ra.
- Hi Nghi, Hi Nghi!- Diệp phu nhân chạy theo cô gọi cô, mong cô nói chuyện với mình.
Diệp Hi Nghi không nói gì, cô ta tới tủ quần áo, lôi những bộ đồ màu trắng đem vất hết xuống đất, trong tủ chỉ còn lại bộ màu đen, lấy một bộ màu đen mặc lên người sau đó cô ta lấy chiếc kéo đem tới cắt nát toàn bộ đồ màu trắng.
Diệp phu nhân nhìn con gái mình làm vậy bà cũng không dám nói gì, chỉ im lặng nhìn cô tự tay cắt nát chúng, nước mắt bà ta rơi trên gò má, bà ta đã làm gì có lỗi mà giờ đây ông trời lại trừng phạt đứa con gái duy nhất của bà chứ?
- Hi Nghi, con đừng như vậy được không? Con như vậy mẹ lo lắng lắm. Hi Nghi, Hi Nghi ngoan!
- Bà im ngay, cút, cút khỏi phòng tôi ngay! Cút đi!- Diệp Hi Nghi quát lên.
- Hi Nghi, mẹ xin lỗi! Con giờ muốn mẹ phải làm sao đây? - Diệp phu nhân đau khổ khóc.
- Ha ha! Muốn bà làm gì à? Tôi muốn bà chết đi, các người tất cả đều chết hết đi! Sao nào? Bà có dám chết theo yêu cầu của tôi không?- Diệp Hi Nghi ánh mắt trợn tròn đỏ ngầu nhìn Diệp phu nhân cười, tiếng nói rít qua kẽ răng.
- Hi Nghi, con... con!- Diệp phu nhân sợ hãi không thể tin được câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/1855067/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.