-Nghiêm Tịch! Tối nay anh phải tới dự tiệc đó! Em chờ anh!
Diệp Hi Nghi nhắc nhở Tống Nghiêm Tịch, cô coi như chuyện lúc nãy chưa hề xảy ra.
Tống Nghiêm Tịch không nói gì, bỗng điện thoại trong túi quần anh đổ chuông, lấy điện thoại ra nhìn, thấy hai chữ "vợ yêu" anh vội bắt máy:
- Allo, vợ à?
-...
- Được! Anh tới ngay! Chờ anh nhé!
-...
Cúp điện thoại, anh với chiếc áo khoác rồi rời đi, bỏ lại Diệp Hi Nghi đang tức tối trong phòng. Anh vừa rời đi thì Trương Doanh bước vào, cô nói:
- Tiểu thư Diệp, mời cô rời khỏi phòng của chủ tịch ạ!
- Tôi không đi, tôi ở đây đợi anh ấy!- Diệp Hi Nghi tức tối, ngang tàng nói.
- Nếu cô không rời đi cũng đừng trách tôi, cô thân là tiểu thư Diệp gia, đến lúc đó mà bị bảo vệ lôi ra ngoài thì người mất mặt là cô và Diệp gia!- Trương Doanh vẫn bình tĩnh nói.
- Cô...!
Diệp Hi Nghi tức giận chỉ tay vào Trương Doanh, nhưng cũng không dám làm gì, cô vẫn nhớ chuyện trước kia, chỉ vì lúc đó cô không biết thế lực sau lưng của Trương Doanh cho nên đã chửi cô ấy, còn tát cô ấy. Hành động đó của cô xém chút khiến cho gia đình cô gặp hoạ. Giờ cô dù có tức cũng chỉ có ôm cục tức này ở trong lòng.
Tâm không cam, lòng không nguyện, Diệp Hi Nghi vẫn buộc phải rời khỏi phòng làm việc của Tống Nghiêm Tịch, bước ra ngoài, Diệp Hi Nghi quay đầu lại liếc nhìn cửa phòng đã được Trương Doanh đóng lại, cô ta nhếch miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/1855053/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.