Buổi sáng hôm sau,
Phương Tiếu Quân tới nhà Trương Doanh, nhìn cánh cửa đóng anh gõ cửa "cộc, cộc, cộc" ba tiếng vang lên. Chờ đợi mãi không thấy cô ra mở cổng Phương Tiếu Quân nói thầm:
- Không lẽ hôm nay đi làm sớm?
Nghĩ vậy, anh ra xe quay đầu xe chạy thẳng tới công ty R.S của Tống Nghiêm Tịch, nơi Trương Doanh làm việc. Theo thói quen, anh đi thẳng tới phòng làm việc của Trương Doanh, thế nhưng, anh lại không hề thấy bóng dáng của cô đâu. Trong lòng anh một cỗ lo lắng xuất hiện, cảm giác như hôm qua vậy.
Lấy điện thoại, Phương Tiếu Quân bấm số, hồi chuông vang lên, tiếng chuông kéo dài khiến Phương Tiếu Quân trong lòng suốt ruột không thôi, chuông đổ dài, anh gọi liên hồi cũng vẫn không thấy chủ nhân của số điện thoại đó bắt máy, lòng anh càng nóng như lửa đốt.
Cuối cùng anh bấm số gọi cho Tống Nghiêm Tịch, đầu máy vang lên, thì người đầu dây bên kia nhấc máy, anh vội vàng hỏi:
- Nghiêm Tịch, Doanh Doanh có ở gần cậu không?
-....
- Cô ấy đi đâu nhỉ? Tao gọi cho cô ấy mấy cuộc mà không thấy cô ấy nhấc máy!
-....
- Tao tới nhà rồi! Không thấy nên đang ở công ty của mày!
-....
- Ừ!
Kết thúc cuộc nói chuyện với Tống Nghiêm Tịch, Phương Tiếu Quân gọi điện cho một người:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/1855041/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.