Sau khi đi tham quan khắp lượt công ty, Tống Nghiêm Tịch trở lại phòng làm việc của anh ở công ty, mở chiếc máy tính lập quy trình thay đổi các bộ phận của công ty.
Cũng không biết thời gian bao lâu, cho tới khi nghe tiếng gõ cửa, anh nói vọng ra:
- Mời vào!
Cánh cửa khẽ mở, một nữ nhân viên nhẹ bước vào nói:
- Thưa chủ tịch, trời đã tối rồi chủ tịch không về sao?
- À! Tôi quên mất, cám ơn cô! Cô là thư ký của tôi đúng không?
- Dạ vâng!
- Cô tên gì?
- Trương Doanh ạ!
- Được rồi, cô về đi, tôi cũng sẽ về ngay!
- Dạ, chủ tịch!
Nữ thư ký bước ra ngoài, bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn nhẹ vỗ lên ngực mình nói thầm:
- Vì sao đại boss lại đẹp trai vậy chứ? Tôi yêu đại boss mất rồi!
Lắc lắc đầu cô nói tiếp:
- Ầy, không được rồi! Đại boss không thuộc về mình a! Tỉnh mộng thôi, tim à! Mày đừng khiến tao yêu đại boss nhá! Mày thương tao thì nằm im một chỗ cho tao nhờ!
Nói xong cô vội chạy ra ngoài, nếu không ra sớm cô sẽ bị trễ chuyến xe buýt.
Phía sau cánh cửa, cô khoing biết đại boss mình đã nghe được câu nói đó của mình, khẽ nhếch miệng anh nghĩ: "không ngờ cô thư ký bày của anh lại hay vậy!". Vừa nghĩ tới, trong đầu anh là hình ảnh cô gái anh gặp ở quán bar tối hôm đó, người con gái đầu tiên nảy sinh quan hệ với anh.
Bước tới cầu thang máy, lấy điện thoại trong túi quần ra bấm số, khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/140265/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.