- Là cô ta đánh tôi trước!- Diệp Lạc Nguyên hét lên -Cô ta nói sẽ cướp tất cả những gì là của tôi!
- Em không có! Em chỉ nói chị buông Khải Thiệu thôi!- Diệp Hi Nghi ngước mắt lên nhìn Diệp Lạc Nguyên cùng những giọt nước mắt.
Vương Khải Thiệu nhìn thấy vậy đau lòng gạt nước mắt cho Diệp Hi Nghi nói:
- Em đừng nói gì cả! Cô ta là hạng người như thế nào chẳng lẽ mọi người không biết sao? Em khắp nơi che trở cô ta vậy mà cô ta không biết điều còn như vậy!
- Khải Thiệu, chị ấy không như vậy, chỉ là chị ấy khó chịu nên mới trút giận lên em thôi!
- Không nói nữa! Diệp Lạc Nguyên, tôi tuyên bố từ giờ tôi không còn là chồng chưa cưới của cô nữa. Chúng ta chấm dứt ngay lúc này!
- Khải Thiệu, em... anh thực sự muốn huỷ hôn ước với em!
- Khải Thiệu! Cháu...!- Diệp lão gia lên tiếng.
- Bác Diệp! Cháu nói thật, người cháu yêu là Hi Nghi, cho nên cháu chỉ muốn lấy Hi Nghi thôi! Mong bác hoàn thành!- Vương Khải Thiệu quay sang nhìn Diệp Hoành Nghị nghiêm túc nói.
- Là cô, vì cô nên anh ấy mới huỷ hôn ước với tôi, cô và mẹ cô đúng là đồ đĩ!- Diệp Lạc Nguyên lao tới túm tóc Diệp Hi Nghi hétvaf tát cô ta.
- Aaaaa!- tiếng kêu của Diệp Hi Nghi khiến mọi người đang sững sờ tỉnh lại.
- Diệp Lạc Nguyên! Buông em mày ra!- Diệp lão gia hét lên
- Diệp Lạc Nguyên! Cô buông Hi Nghi ra nếu không đừng trách tôi!- Vương Khải Thiệu cũng lên tiếng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/140260/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.