Hôm nay là ngày Hạ Vân xuất viện. Cả bốn ngày nằm trong đây cô cảm thấy có chút ngột ngạt, bù lại ngày nào Minh Hào cũng đến vừa giải quyết công việc vừa trò chuyện cho cô vui.
Trong những lúc đó, đã có phút giây cô mỉm cười thật tươi trước mặt cậu với thân phận là Phùng Hạ Vân chứ không phải phó giám đốc Moon Group Holding.
Minh Hào từ cửa bước vào với tập hồ sơ bệnh án cùng đơn thuốc.
“Tớ ký giấy xuất viện rồi, chúng ta về thôi.”
“Tôi nghĩ giờ cậu nên gọi tôi là phó giám đốc chứ nhỉ, còn vừa đồng ý làm thư ký riêng mà?” - Hạ Vân lạnh lùng nói khoáy.
“Khả năng móc mỉa vẫn tốt như xưa. Vâng, tôi đã hiểu, thưa phó giám đốc Keyly”
Cô không thèm đáp lại, bước thẳng xuống giường, vết thương dần khép miệng nên việc đi lại trở nên dễ dàng. Cậu chỉ biết thở dài đuổi theo cô.
…
Bước vào phòng làm việc mới, Minh Hào đã thấy mọi đồ đạc để trên bàn làm việc cũ đều được chuyển vào đây. Bàn làm việc của cậu ở sát cánh cửa phòng Hạ Vân.
Tổng giám đốc Minh Nguyệt bước đến giao phó: “Công việc của một thư ký cần làm sẽ được bé thư ký cũ chỉ bảo, hầu như cô bé sẽ làm hết. Việc chính của con là chăm lo cho Hạ Vân giúp dì nhé, con bé bắt đầu sút cân rồi.”
Cậu gật đầu: “Vâng ạ.”
Nói rồi Minh Nguyệt rời đi, trước khi đi còn nháy mắt với cậu. Hạ Vân thắc mắc không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942827/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.