Tên Jang Wang cười một cái rồi rót một ly rượu đẩy qua chỗ Minh Nguyệt ý mời cô uống.
“Xin lỗi, trước giờ tôi không uống đồ người lạ đưa.” - Minh Nguyệt nói rồi đẩy ly rượu ra.
‘Người lạ…’, Hắn giờ chỉ còn để ý mỗi hai chữ này mà thôi, thì ra từ xưa đến giờ với cô ấy mình vẫn chỉ là ‘người lạ’...
Mặt hắn đen lại rồi hỏi cô: “Vô vấn đề chính đi, em đến đây để nói gì với tôi?”
Cô cũng nghiêm túc hỏi lại hắn: “Vì phần mềm mới mà bản thân chưa biết nó là gì cũng khiến anh suýt sát hại một người sao?”
“Em có bằng chứng không? Tại sao tôi lại là loại người đó được nhỉ?” - Hắn vừa nói vừa tỏ ra vẻ mặt đắc ý vì trước khi hành động đều đã kiểm tra khu vực gần đó, hoàn toàn không có bất cứ chiếc camera nào.
Minh Nguyệt gõ gõ mặt bàn rồi nhìn hắn đáp: “Anh đã thử kiểm tra lại có chiếc hộp đen ô tô nào mất chưa không?”
Hắn tới lúc này cũng ngộ ra điều gì đó, một vài tên tay sai của hắn mấy ngày nay không thấy về báo cáo…
“Thì? Em có ý gì? Muốn anh xin lỗi?”
“Anh lúc nào cũng thảm hại như thế nhỉ? Không có được thì sẽ cướp lấy. Nhưng lần này hơi xa rồi.” - Dứt lời Minh Nguyệt rút từ mình khẩu súng lục nhắm vào chân hắn bắn một phát.
Hắn gào lên vì đau đớn, đồng bọn nghe động tĩnh bên trong vừa định xông vào thì liền bị mấy vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942782/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.