Cả hai cùng nhau di chuyển đến khoang thương gia. Cậu nhường Hạ Vân ngồi cạnh cửa sổ để buổi sáng cô có thể ngắm bình minh.
Đêm tối, khoang bay cũng tắt đèn cho khách hàng được nghỉ ngơi. Hạ Vân vì quá mệt cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cậu đỡ đầu cô tựa lên vai mình. Trong bóng tối Minh Hào trông thấy vật sáng lấp lánh trên cổ Hạ Vân. Là một sợi dây chuyền với mặt dây chuyền được thiết kế khá to.
"Là hình của cậu, không cần phải thắc mắc đâu." - Hạ Vân vừa nhắm mắt vừa nói với cậu.
"Ừm, cảm ơn cậu." - Minh Hào cũng nhắm mắt tựa đầu vào ghế.
"Vì?"
"Vì đã đợi tớ, cậu đã đợi người như tớ quá lâu rồi. Cảm ơn cậu."
"Ừm, hãy yêu tớ thật nhiều để bù đắp nhé..."
Cả hai nhìn nhau một lúc, cười bất lực rồi đồng thanh:
"Sến quá."
...
Nói thì nói thế thôi nhưng thật sự cậu đã và đang yêu Hạ Vân rất nhiều, còn tình yêu mà cô dành cho Minh Hào vẫn vẹn nguyên như những năm tháng thanh xuân tươi đẹp ấy.
...
Thoáng chốc máy bay đã hạ cánh tại sân bay Changi Singapore.
Hạ Vân nhanh tay gọi điện báo tin cho dì Nguyệt.
"Alo, dì, tụi con đáp cánh rồi. Giờ sẽ về công ty ạ."
"Ừ, về rồi ta nói chuyện nhé." - Đầu máy bên kia đáp lại.
"Dạ vâng."
Cô đợi Minh Hào ký nhận lại hành lý thì xe của công ty cử đến đã tới.
Vừa lên xe được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942758/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.