Minh Hào cầm lái chạy không màng sống chết đến trụ sở tạm giam Hạ Vân.
Minh Hào tiến vào trong, đi đến bàn của người cảnh sát. Cậu vội nói:
"Anh có thể đưa tôi đến nói chuyện với Phùng Hạ Vân một chút được không? Chỉ vài phút thôi."
"Nhưng anh là ai?" - Người cảnh sát nghi ngờ hỏi.
Cậu biết nếu bây giờ mình nói rằng bản thân là bạn trai của người đang là nghi phạm thì chắc chắn sẽ không được vào...
"Tôi là luật sư được thuê để biện hộ cho cô Phùng Hạ Vân."
Người cảnh sát không nghi ngờ gì nữa thì cầm chìa khóa ra hiệu Minh Hào đi theo mình.
Lối vào vừa tối vừa hẹp lại còn rất lạnh. Cậu nhớ đến Hạ Vân thường ghét bóng tối và sẽ dễ cảm khi trời trở lạnh...càng lo cậu càng phải vắt óc nhiều hơn gấp ngàn lần để tìm cách cứu được cô.
Người cảnh sát đưa cậu đến một phòng giam với tấm song sắt chắn gần như kín cửa.
Anh ta gõ gõ vào cửa song sắt.
"Này, có luật sư đến tìm cô. Anh nói chuyện đi tôi sẽ đứng canh ở chỗ kia để phòng trường hợp bất trắc."
"Vâng"
Hạ Vân ngồi bên trong vừa nghe được tiếng Minh Hào, cô vội đến gần song sắt.
Minh Hào thấy cô thì đưa tay lên miệng ra hiệu cô đừng nói gì.
Cậu nhìn cô xót xa nói nhỏ:
"Anh ta không biết chúng ta là gì của nhau, tớ phải nói mình là luật sư của cậu thì mới được vào..."
Minh Hào chưa kịp dứt cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942716/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.