Cánh cửa phòng được mở khóa, từ bên ngoài là người trưởng phòng. Ông thấy Jackson đang ngồi vừa đọc vừa viết gì đó thì bất ngờ hỏi:
“Cậu vẫn còn ở đây từ nãy đến giờ sao?”
“À, hôm nay là sinh nhật bạn gái tôi mà tôi vẫn chưa chọn được quà cho cô ấy, nếu tối nay mà cô ấy không nhận được quà thì tôi sẽ tiêu đời mất. Tôi đang tranh thủ vừa chọn quà vừa viết một bức thư cho cô ấy.” - Cậu nhìn người trưởng quản lý gãi đầu cười nói. Tay còn lại thì đã nắm chắc chiếc USB bỏ vào trong túi áo khoác.
“Ồ, cậu đúng là vô tư quá rồi đó, nếu là vợ tôi thì cô ấy sẽ không mở cửa cho tôi vào nhà mất. Cậu có cần tôi giúp không?” - Ông vỗ vỗ vai Jackson nói.
“Cảm ơn chú, nhưng tôi cũng đã chọn xong rồi. Chú quay lại đây có việc gì sao?”
“À không, tôi để quên mất điện thoại của mình ở đây, đi được nửa đường lại phải quay đầu.”
“Tôi hiểu rồi.” - Anh đáp.
“Cậu cũng tranh thủ về sớm đi, đôi khi cậu mới chính là món quà lớn nhất của cô ấy đấy. Tạm biệt.” - Ông nói xong cũng ra về.
Jackson gật đầu chào ông rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Trong suốt quãng thời gian từng làm gián điệp của anh, cũng đã nhiều lần anh gặp những trường hợp tương tự rồi, lúc nào cũng phải lấy danh nghĩa của cô bạn gái đang mòn mỏi chờ anh khiến anh cũng cảm thấy rất có lỗi.
“Xong vụ này mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942685/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.