Âm thanh từ đoạn ghi âm kết thúc, cũng là lúc căn phòng chìm trong sự ngừng lặng. Julian Wang nhắm mắt lại, cười khổ:
“Thằng ngốc, làm sao ba có thể bỏ rơi con được chứ…”
Minh Nguyệt đứng lên rồi nói:
“Ông đã thừa nhận mọi thứ rồi đúng chứ?”
Hắn ta ngước mắt nhìn cô rồi cúi xuống gật đầu. Ông ta đan tay lại giữa hai đầu gối rồi chậm rãi nói:
“Đúng thế, tôi là người đứng sau mọi việc. Một phần vì muốn trả thù cho con trai, một phần cũng vì ông bảo vệ đó không biết bằng cách nào lại có được bằng chứng Hatex Central trong thời gian con trai tôi lãnh đạo liên tục trốn thuế. Vì thế nên khi ông ta đe doạ rằng sẽ tung ra những bằng chứng này, tôi đã quyết định sẽ vừa thực hiện ý muốn của ông ta, vừa nhân cơ hội trả thù cho con trai mình..."
"Giúp người bảo vệ? Ý ông là sao?" - Minh Nguyệt bất ngờ hỏi.
"Chắc có lẽ cô không hề biết gì về chuyện của người đàn ông đó rồi."
Khi Julian kể tường tận về sự thật đằng sau, cả Minh Nguyệt và Journal dường như không tin nổi vào tai mình.
...
"Ông ta thù con bé tôi có thể hiểu, nhưng còn ông, sao ông lại còn gán thêm tội vận chuyển chất cấm cho cháu gái của tôi?!" - Minh Nguyệt gằn giọng nói bằng tất cả sự tức giận.
Journal đứng lên giữ tay cô lại. Julian lại nói:
"Vì con trai tôi vào tù một phần cũng là vì Phùng Hạ Vân và Âu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942673/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.