Vệ Gia Tuyền nhìn thấy mấy chục bình luận của Hoắc Dự phía dưới bài viết trên weibo, thế mà anh thật sự không ngừng trả lời từng người một.
Vệ Gia Tuyền ném điện thoại di động sang bên cạnh, rúc người vào trong ngực của anh, vẻ mặt có chút không biết phải làm sao nói: "Anh không cần phải để ý những người kia nói cái gì.”
Hoắc Dự lại nói: "Nói anh mặc họ anh không làm được, chính bản thân anh không ưa người khác nói em như thế.”
Vệ Gia Tuyền hôn anh một cái rồi mới nói: "Thật sự không cần tích cực như thế. Trong thực tế có lẽ những người này cũng sẽ chẳng bao giờ đụng mặt với chúng ta. Thế nên không cần phải quan tâm họ nghĩ gì, nói gì về em. Trước đây ba em không muốn em và mẹ tiến vào giới giải trí cũng là vì nguyên nhân này đấy. Cứ coi như bình thường em và mẹ đều khiêm tốn, biết điều, nhưng một khi đã trở thành nhân vật của công chúng, sẽ khó tránh khỏi chuyện bị người khác xoi mói bình phẩm. Thật ra mấy chuyện này đều rất bình thường.”
Hoắc Dự nhíu mày đáp: "Tâm lý còn tốt như thế?"
Vệ Gia Tuyền cười nói: "Lúc mới bắt đầu em cũng rất để ý đến chuyện người khác nhìn em thế nào. Em còn nghĩ, chẳng qua em cũng chỉ diễn một bộ phim, lại không đắc tội người nào, không hiểu nổi tại sao lại có nhiều người ác ý với em như vậy. Sau này em thông minh hơn, không thèm xem những bình luận tiêu cực ấy nữa. Đúng là mắt không thấy tâm không phiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/1742056/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.