Sự xuất hiện của Hoắc Dự quá đột ngột khiến ê-kíp chương trình trở tay không kịp. Sau khi Hoắc Dự lái xe ra khỏi khách sạn thì họ mới phản ứng lại, rồi vội vàng lái xe của tổ chương trình chạy theo xe của tài xế Hoắc.
Sau khi lên xe, Hoắc Dự chạm vào tay Vệ Gia Tuyền, anh thấy có chút lạnh liền lo lắng hỏi: "Gia Tuyền, sắc mặt của em không được tốt lắm, có phải hôm nay mệt lắm đúng không?"
Vệ Gia Tuyền vội vàng lắc đầu: "Không phải, bị anh nói trúng rồi. Là ý đầu tiên.”
Đến ngã tư gặp đèn đỏ, Hoắc Dự dừng xe. Anh tìm một cái gối từ ghế sau đưa cho Vệ Gia Tuyền, rồi không nhịn được mà lên giọng dạy dỗ cô: "Em nói em liều mạng đóng phim anh còn hiểu. Sao còn muốn đến chương trình thực tế này để làm khổ bản thân chứ? Còn luôn tự mình gánh vác, nếu anh không đến thì em định kiên trì đến cuối cùng à?"
Vệ Gia Tuyền phải thừa nhận rằng cô ấy thực sự đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của nhóm chương trình, để cho sáu người bọn họ nghèo rớt mồng tơi ở nơi đất khách quê người này. Nếu Hoắc Dự không xuất hiện, có lẽ bọn họ phải ở trong khách sạn rồi. Nhưng cô không ngờ "bà dì” của mình lại tới vào lúc này, điều đó thực sự làm cô mệt mỏi.
"Anh à.” Vệ Gia Tuyền cười: "Thấy anh làm em rất vui.”
Hoặc Dự rõ ràng không vui, nhưng vì lời nói của cô, vẻ mặt anh nhanh chóng dịu đi. Làm sao anh có thể tức giận với cô được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/1742051/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.