Đêm nay Hoắc Dự hoàn toàn không thể kiểm soát được, hình tượng của anh trong lòng Vệ Gia Tuyền luôn là người chững chạc, dịu dàng, cô luôn gọi anh là "Anh Dự” vì từ nhỏ đến lớn anh luôn chăm sóc cô như một người anh trai thật sự. Kể cả sau khi kết hôn cũng luôn nghe lời cô. Đến nửa đêm, Vệ Gia Tuyền khóc lóc cầu xin anh tha thứ nhưng Hoắc Dự vẫn không bỏ qua cho cô. Khi anh đưa cô vào phòng tắm để tẩy rửa cả người cô không hề có cảm giác gì nữa.
Bị người khác ôm một cách nhẹ nhàng ngồi xuống bồn tắm, xung quanh là nước nóng, ý thức của Vệ Gia Tuyền đã trở lại chút ít, cô mở miệng cắn vào vai anh.
Hoắc Dự để cô tuỳ ý mà cắn mình, đừng nói là bây giờ cô không còn sức, ngay cả khi sức lực tràn trề cô cũng không đành lòng mà cắn anh quá mạnh.
Vệ Gia Tuyền thấy anh không có phản ứng, lại cảm thấy bản thân làm như vậy cũng chẳng để làm gì nên cô chỉ dựa vào anh, trong lòng thầm nghĩ rằng ngày mai sẽ không để ý đến anh nữa. Sau đó mấy giây lại nghĩ nhất định phải chiến tranh lạnh với anh vài ngày, không thể nuông chiều anh quá mức như vậy được.
Nhìn thấy dáng vẻ cô ỷ lại vào anh, Hoắc Dự cúi đầu không nhịn được mà hôn lên mặt cô, lát sau lại hôn lên bả vai cô.
Vệ Gia Tuyền đẩy anh: "Tránh ra.”
Hai mắt Hoắc Dự lấp lánh như ánh sao, cười hỏi cô: "Có chuyện gì à?"
Vệ Gia Tuyền nhìn anh chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/1742038/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.