Chạng vạng tối hôm đó, đợi Vệ Gia Kỳ và Hoắc Dự từ công ty trở về, cả nhà lại ngồi cùng nhau ăn tối.
Thỉnh thoảng Vệ Huyên sẽ hỏi Vệ Gia Kỳ và Hoắc Dự về các vấn đề kinh doanh, trong khi đó Quách Mạn tiếp tục gắp đồ ăn cho những người thuộc thế hệ sau trong nhà, nhất là Vệ Gia Tuyền. Bà ấy luôn nghĩ lần này nhìn Vệ Gia Tuyền quá gầy.
Quý Thần Hi thấy bà nội Vệ gần ăn xong thì đặt một chén canh cạnh tay của bà ấy.
Bà nội Vệ để đũa xuống, uống một hớp canh, bà nhìn về phía Quý Thần Hi hỏi: "Thần Hi, bao nhiêu tuổi thì con sinh Gia Tuyền vậy?"
Quý Thần Hi không biết tại sao đột nhiên bà ấy lại hỏi về vấn đề này, nhưng bà vẫn thành thật trả lời: "Con nhớ kỹ là sau khi con tốt nghiệp đại học năm thứ hai, hai mươi ba tuổi ạ.”
Bà nội Vệ gật đầu, lại nhìn về phía Quách Mạn hỏi: "Con dâu lớn, còn con thì sao?"
Quách Mạn lại gắp cho Vệ Gia Tuyền một miếng thịt, cười trả lời: "Con cũng gần bằng tuổi của Thần Hi ạ.”
Bà nội Vệ cười nói: "Xem ra sinh con sớm coi như là truyền thống của nhà chúng ta, tại sao đến lượt thế hệ sau thì lại không phải rồi hả?"
Lúc này Vệ Gia Tuyền mới phản ứng lại, bà nội cô đi loanh quanh một vòng lớn như vậy chính là muốn thúc giục cô sinh con. Cô tưởng rằng cô có thái độ tốt, bà nội cô sẽ không nói gì nữa, quả nhiên cô vẫn đánh giá thấp sự kiên trì của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/1742029/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.