Sau khi Hoắc Dự đi đỗ xe, anh nhanh chóng xuống xe đi về phía cửa tiệm cũ mà anh đã bảo Vệ Gia Tuyền đi vào trước, đến nơi thì phát hiện Vệ Gia Tuyền vẫn còn đứng trước cửa tiệm.
Hoắc Dự nắm lấy cánh tay của cô, hỏi: "Sao em không vào trước?"
Khóe môi Vệ Gia Tuyền mấp máy, cô mỉm cười: "Em muốn đợi anh.”
Hoắc Dự cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, hơi nhíu mày hỏi: "Có phải em thấy không thoải mái không?"
Trùng hợp là hai ngày nay kinh nguyệt của Vệ Gia Tuyền lại đến, lần nào có cô cũng bị đau nhức nhưng thường chỉ bị vào ngày đầu tiên, qua ngày thứ hai thì không đau nhiều. Hoắc Dự hỏi vậy, chuyện này vừa lúc trở thành cái cớ của cô, cô ho một cái, cúi đầu giả bộ như ngượng ngùng nói: "Một tháng có mấy ngày con gái bị ấy anh.”
Hai đầu lông mày của Hoắc Dự vẫn không giãn ra, anh vốn định tối nay sẽ đưa Vệ Gia Tuyền đi ăn, nhưng bây giờ xem ra là nên về sớm một chút.
Hoắc Dự và Vệ Gia Tuyền cùng nhau vào cửa tiệm, chủ cửa tiệm vừa thấy hai người họ là liền sáng mắt lên, ông ấy hỏi thăm một lúc thì biết được là khách hàng đặt một cặp nhẫn cưới vào tháng trước, nhưng mà lần trước người đến lấy lại là một ông cụ ăn mặc chỉnh tề.
Hoắc Dự lấy hóa đơn đưa cho ông chủ, ông chủ nhanh chóng lấy chiếc nhẫn đưa cho hai người họ. Hoắc Dự và Vệ Gia Tuyền đeo thử, kích thước chiếc nhẫn của hai người đều vừa vặn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/161680/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.