Thoáng cái Quân và Lan đã ở đây được 5ngày rồi, không khí ở đây thoải mái thật, khiến tâm trạng Lan cũng vuihẳn lên, nhưng duy chỉ có một điều cô không thấy vui tí nào, cái bọnkhách quan kia hình như đã biết cô bị mù. Dù cô không thấy nhưng cứ hễcô xuất hiện lại nghe có tiếng thì thào, cũng đã 7 ngày từ khi cô bị mùrồi nên thính giác cũng tốt hẳn lên, đối với những thứ bọn họ đang bàntán, cô biết chắc bọn họ đang nói về cô. Mù thì đã sao chứ, cô mù nhưngcó được một người tận tâm chăm sóc còn sẵn sàng ra tay bảo vệ cô nữa,chẳng bù cho bọn họ cứ mãi đứng đó mà ganh tị. Mà kể cũng lạ, anh 2 tìm ở đâu ra bác sĩ bảo hộ tốt thế này, nếu bản thân là cô, nếu đối mặt vớinhững tên ngày hôm đó chắc đã chạy bảy xã rồi! Mà thôi mặc kệ đi, anhhai đã bảo cô nghỉ ngơi cho tốt, cô cũng không nên suy nghĩ chi chonhiều, giờ cô phải nghỉ lấy sức để rồi đến khi quay về sẽ chơi một tròchơi đẫm máu với bọn họ
Mắt Lan nhắm hờ, người buông lỏng để cho bản thân đi vào giấc ngủ nhưng cô không tài nào ngủđược, hình như thiếu đi cái gì đó thì phải. Lan mở mắt ngồi ngẫm nghĩmột lúc, chiếc cằm cũng bị cô bóp méo mà cô vẫn chưa nhớ ra thiếu đi cái gì, nếu là thường ngày cô rất dễ ngủ mà.
Tiếng nước chảy trong phòng một lúc một lớn, người đàn ông kia hình như đangtắm thì phải. Nhớ đến Quân, Lan mới chợt nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-tieu-thu-la-hotboy/2346032/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.