Sau khi Lam và Phương cất bước rời đi ,đến khu vườn tụi nó hay họp mặt ,Lam nên tiếng :
-Thắng cậu có thấy Nhật của chúng ta bí ẩn ko ?
Câu hỏi đó làm cho Phương ngạc nhiên và hỏi :
-Sao cậu lại nói vậy ?_một câu hỏi rất ngây thơ hoàn toàn khác với vẻ mặt thường ngày .
Còn Lam nghe thấy Phương hỏi vậy thì lắc đầu nói :
-Cậu ko thật là ,ko thấy lạ sao Nhật là ai đến bây giờ chúng ta quen gần 6 năm rồi mà ko biết gì cả ._vừa nói vẻ mặt vừa suy nghĩ .
Phương nghe vậy cười to ra tiếng nói :
-Cậu này thì ko phải chúng ta đều biết Nhật ở nước nào rồi sao .
Lam nghe vậy xua xua tay :
-Nhưng chúng ta chưa biết gia cảnh của Nhật như thế nào cả mà .
Nghe vậy Phương nói :
-Thì bình thường thôi ,mình thấy mẹ Nhật rất bình thường mà ,mà theo mẹ mình nói thì trách cũng là gia đình khá giả thôi ._trả lời coi như là điều hiển nhiên .
Lam gãi đầu nói :
-Cậu cho là vậy nhưng mình chưa nghe Nhật nói hồi nào về bản thân cả .
Phương cười cho là Lam nói nhảm nói :
-Thôi đi chuyện đó cũng là bình thường mà thôi đừng nghi ngờ nữa ,ko phải đến học đại học Nhật đều đc học bổng vào trường sao _nói nhỏ vào tai Lam .
Nghe vậy Lam chợt nhớ cười nói :
-Ừm nhỉ .
Sau đó họ nằm xuống bãi cỏ nhìn trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-tieu-thu-la-hotboy/2345905/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.