“Đại thiếu gia, cậu về rồi.”
“Ừ.” Đường Gia Huy không quan tâm đến vẻ mặt quái dị của Vương quản gia, cậu bỏ giày, cởi áo khoác ngoài đưa cho đối phương rồi mới vào nhà.
Vừa vào trong đã ngửi thấy một mùi khét của thức ăn, Đường Gia Huy không vội lên lầu về phòng mà lại đổi hướng về phía phòng bếp: “Cái mùi này là gì vậy?”
Vương quản gia đi theo bên cạnh gượng cười nói: “Đại thiếu gia, là tiểu thiếu gia hôm nay nói muốn thử vào bếp, vợ của tôi đang dạy cậu ấy nấu vài món đơn giản.”
[Xoảng]
Tiếng động trong bếp làm bước chân Đường Gia Huy nhanh hơn, cậu không vào thẳng trong bếp mà đứng bên ngoài cửa hơi nghiêng đầu nhìn vào trong: “Gia Bảo?”
“Anh?” Đường Gia Bảo đang bê một cái nồi mà bên trong là chất lỏng đen đặc không nhìn ra là thứ gì, cậu để cái nồi lại lên bếp mới vui vẻ đi ra ngoài: “Hôm nay anh về sớm vậy?”
Cũng đã vài ngày nên Đường Gia Huy có thể dễ dàng tiếp thu cậu em trai có gương mặt giống mình hiện tại y như đúc này, nhìn xem mấy người giúp việc trong nhà đang loay hoay trong bếp mới lên tiếng hỏi: “Sao tự nhiên lại muốn học nấu ăn, dì Vương nấu không được sao?”
“À không phải, bộ phim em muốn nhận là một vai đầu bếp. Cho dù không nhất định phải biết nấu ăn mới được, nhưng em cảm thấy mình không thể mù tịt luôn nên mới nhờ dì Vương chỉ mình một chút.”
“Đầu bếp?” Đường Gia Huy cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhan-vat-phan-dien-khong-thich-lam-phan-dien/2967115/chuong-15.html