“Gia Huy?” Du Định Thiên từ trên ghế đứng bật người dậy, Đường Gia Huy đang nói thì đột nhiên im lặng, sau đó có tiếng người hô lớn vọng vào trong điện thoại gọi tên cậu, nói cậu coi chừng. Điều này khiến Du Định Thiên giật mình cùng bất an, tim hắn như nhảy ra khỏi lồng ngực: “Gia Huy. Có chuyện…”
[Ầm]
Một tiếng vang dường như có sự va chạm rất lớn đâm thẳng vào trong màng nhĩ Du Định Thiên, sau đó tín hiệu kết nối từ điện thoại của hắn cùng với Đường Gia Huy cũng bị gián đoạn. Du Định Thiên không dám nghĩ nhiều, hắn lập tức bấm lại số của Đường Gia Huy, lần này chỉ nghe thấy thông báo không thể liên lạc được.
Tức thì nhớ đến đoạn đối thoại vừa rồi Đường Gia Huy có nói mình đang mua cà phê ở một cửa tiệm gần công ty, động tĩnh lớn như vậy không có khả năng người ở gần đó không biết, vì vậy Du Định Thiên nhanh chóng tìm số điện thoại của Lâm Thanh Hùng trong danh bạ, chỉ hy vọng hắn lúc này vẫn còn ở công ty.
Tuy rằng suy nghĩ của Du Định Thiên vẫn có đủ tỉnh táo, nhưng nhịp tim lại vô cùng không có quy luật mà đập loạn, cơ thể đang thể hiện rất rõ bản thân hắn sợ hãi, bàn tay run rẩy đến mức lướt danh bạ cũng phải mất một lúc.
Dùng hết một chút lý trí cuối cùng để gọi điện thoại cho Lâm Thanh Hùng, nhưng tiếng chuông liên tục vang lên mà không hề có người bắt máy. Du Định Thiên như phát điên lên muốn đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhan-vat-phan-dien-khong-thich-lam-phan-dien/2967057/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.