Tống Nguyện bị vạch trần, vẫn như trước không vội không giận cũng không bi thương, vẫn là bộ dạng ngây thơ vui vẻ. Cậu cũng không phải cố ý lừa gạt, mà là đám người Lục Tử Hào thấy cậu là thiếu niên vui vẻ, liền vào trước là chủ mà xem cậu là người bị hại cần được bảo vệ.
Mọi người luôn cho rằng, ác đồ chân chính, phải là một người gian ác, tính cách bọn họ tà ác, tính tình táo bạo, hành vi không ngay thẳng. Mà những từ ngữ như đứa nhỏ, ngây thơ, tươi cười, không cách nào làm cho bọn họ liên tưởng đến tà ác.
Tống Nguyện nghiêng đầu nói: “Ta? Đại ca ca nói là, bọn họ đều nghe ta sao? Khó trách trong lòng ta nghĩ cái gì, bọn họ liền làm cái đó nha!”
Nghe lời này, mọi người liền cả kinh. Sau khi Tống Nguyện kết quỷ khế, cậu vẫn chưa từng phát huy sức mạnh mình đổi lấy. Trả giá linh hồn, có thể đổi lấy bao nhiêu sức mạnh, cái này cũng không xác định, có người mất hết hồn phách, lại buộc lòng nhận lấy thực lực như giun dế; có người đổi một bộ phận hồn phách, sức mạnh lấy được lại cực kỳ mạnh mẽ. Tống Nguyện biểu hiện ra lại chính là người sau. Mà điểm này, dường như ngay cả chính cậu cũng không phát hiện.
Cậu vỗ tay nói: “Những người kia đều là người tốt mà! Đại ca ca sao các ngươi luôn đánh bọn họ vậy?”
Hóa ra ngay cả chính cậu, cũng không biết quỷ quái một đường này đều là bị cậu thao túng, cậu còn hiếu kỳ tại sao những “người” đó đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhan-vat-chinh-dong-nhan-xuyen-vao-nguyen-tac/763313/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.