Rốt cuộc, ma vụ bốn phía trở nên nhạt dần.
Hai người rốt cuộc ra khỏi rừng hắc vụ, đều thở phào nhẹ nhõm. So với những yêu tà quái vật hung tàn đó, trái lại bọn họ càng sợ rừng hắc vụ này, dù sao thì độ đáng sợ của kẻ địch thấy được sờ được cũng có hạn, mà rừng hắc vụ lại khiến chính bọn họ tự tranh chấp với mình, muốn chiến thắng chính mình, lại là khó khăn nhất.
Vốn dĩ lúc tiến vào rừng hắc vụ nhóm người bọn họ còn có khoảng mười người, lúc đi ra lại chỉ có hai người bọn họ. Những người còn lại không biết là đi trước, hoặc giả còn ở trong rừng hắc vụ không biết phương hướng, hoặc giả đã chết tại đó. Nhưng mà bọn họ cũng không lo đến người khác, tự mình đi về phía Hư Vô giới.
Sau rừng hắc vụ, lại có vài hung tà ngăn trở đường đi của bọn họ, nhưng mà bọn họ đồng lòng phối hợp, vô cùng thuận lợi mà qua những cửa ải khó trong biển Hư Vô. Không lâu lắm, ngay cả Dịch Hi Thần cũng cảm nhận được linh khí lớn mạnh —— đại lục Hư Vô giới, cách bọn họ đã không xa!
Hai người nhất thời tinh thần phấn chấn, tăng nhanh ngự kiếm, chỉ không lâu sau, một mảnh cảnh sắc sáng rõ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Trưởng Tôn Tử Quân cùng Dịch Hi Thần chưa từng gặp lục địa xinh đẹp như vậy, nơi đây cỏ xanh như đệm, trăm hoa muôn tía nghìn hồng tranh nhau nở rộ, cổ thụ che trời, vạn mộc tranh quang. Nhìn xa hơn một chút, bầu trời biển Hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhan-vat-chinh-dong-nhan-xuyen-vao-nguyen-tac/763282/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.