Editor: Nhật HạÔn Uyển trả lại hộp cứu thương cho bác sĩ, phòng nghỉ đã nhường lại cho em trai nên anh đành rời đi trước. Lúc này anh chỉ muốn về `nhà` mình nhìn thử xem sao.
Nhà dân ở vùng này đã từ rất lâu đời. Các căn hộ đều thấp lè tè, tường bao đều ngả sang màu đen, chỗ nào cũng treo biển quảng cáo, cửa sổ làm bằng sắt cũng đã sớm bị rỉ sét, có vài hộ gia đình còn phơi cá trên giá áo ở ban công
Giờ đã là rạng sáng hơn mười hai giờ đêm, vậy mà Ôn Uyển vẫn thấy ánh sáng huỳnh quang màu hồng nhạt chiếu ra từ vài căn nhà.
Ôn Uyển leo lên những bậc thang cũ kĩ dẫn đến tầng bảy, vòng qua một tên sâu rượu đang ngủ trên cầu thang thì cuối cùng cũng đến căn phòng thuê của mình, lấy ra chìa khóa cắm vào ổ khóa rỉ sét.
Vì không thoáng khí được nên phòng có một mùi rất hỗn tạp và ẩm ướt. Phòng ở cũng không lớn lắm, vậy nên kết cấu căn nhà này nhìn một cái là thấy ngay, mà đập vào mắt người nhất chính là bao cát luyện quyền anh.
May thay Ôn Uyển đã chuẩn bị tâm lí trước. Anh mở đèn rồi đi một vòng quanh nhà, vừa đi vừa xắn tay áo.
Mọi thứ trong phòng anh đều hài lòng, chỉ trừ việc ban công quá nhỏ khuất nắng là khiến anh bối rối. Sau này biết phơi chăn thế nào đây?
Ôn Uyển bắt đầu dọn dẹp sạch sẽ rác rưởi dưới mặt đất. Vừa làm việc, anh vừa trao đổi với trợ lý: “Thật ra dựa vào số tiền thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhan-the-thu-bi-ep-nhan-kich-ban-cuong-thu/767875/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.