Lục Nhược phát hiện vợ anh mỗi lần mua đồ mới thường mặc cho anh xem, đứng trước mặt hỏi anh: “Thế nào?”
Mặt Mộ Tây hồng lên: “Đẹp không!”
Lục Nhược đang muốn thưởng thức bỗng nhiên Mộ Tây nắm lấy một bên gáy của anh… hôn vào đấy một cái.
Như thế nào lại vậy a? Lục Nhược lau đi hơi nước còn đọng lại sau nụ hôn của cô, thầm mong chờ tiếp tục nhưng đáng tiếc tâm tư vợ đã rời khỏi chỗ này.
Một ngày Lục Nhược bắt lấy vợ, anh sờ loạn một lúc lâu đã tạo ra được không gian ám muội cần thiết, anh dán mình trán lên trán cô chu miệng lên ba một tiếng ám chỉ. Ánh mắt của Mộ Tây lại đi xuống lấy cái cổ của anh làm bãi đáp. Không chỉ hôn môi qua còn lấy răng nanh cắn anh. Lục Nhược dùng môi sờ sờ một chút tự hỏi gần đây anh có ăn đồ gì không tốt sao?
Hôm sau những dấu vết ái muội khó có thể che dấu được, Lục Nhược bị Cố Lãng cười nhạo suốt một ngày, Nam Tich Tuyệt thì lại nhìn anh với ánh mắt hâm mộ, hâm mộ xong lại mang theo ghen tị, ghen tị xong lại mang chút nguyền rủa ác ý.
Jumbo said: Há há, bạn cười gần chết! Há há!! Nam Tịch Tuyệt ghen tị!
Ban đêm trên giường.
Lục Nhược không thể nhịn được nữa đem Mộ Tây trên người đè xuống dưới, ủy khuất thả tức giận nhìn cô: “Anh muốn hôn môi!”
Mộ Tây kinh ngạc nhìn đôi môi vì tức giận mà trắng bệch của anh, ừ vẫn là môi ăn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nguoi-cu-don-nguoi-moi/2996613/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.