Động tác của Hứa Diệc Hàng phía ngoài đương nhiên rất hấp dẫn phóng viên, tuy nhiên vừa nãy vài người cũng đã chụp được cảnh Mộ Tây cùng Lục Nhược hôn môi, hai người bĩu môi, một cái lại một cái trông thật ngây thơ. Khi Hứa Diệc Hàng đi qua chỗ Mộ Tây, tất cả mọi người đều thực mong chờ sự việc sẽ phát sinh như thế nào.
Mộ Tây bị đèn flash làm cho lóa mắt, đầu chôn trong lòng Lục Nhược cười nói: “Bị chụp được rồi!”
“Kệ cho họ chụp đi!” Lục Nhược vội vàng ôm lấy cô đi ra hướng cửa.
Vài phóng viên vừa thấy nhân vật chính định đi, cũng chen lấn chặn đường lại.
Anh thong dong tao nhã ngăn cản các phóng viên dọc đường đi, đón máy chụp ảnh nháy như điên, nở nụ cười câu hồn đoạt phách. Vài nam phóng viên định chụp hình nữ nhân vật chính. Hai ba nữ phóng viên hỏi lớn về thân phận của nữ chính.
Cố Lãng ôm con gái không biết từ nơi nào xuất hiện, cười với mấy nữ phóng viên đó: “Có thể chụp cho Hiểu Nhiễm mấy bức ảnh không?”
Tần Nhiễm đang trong lòng bố giãy giãy đi xuống, khuôn mặt tròn nhỏ rất nhanh nở nụ cười thật tươi. Hai tay nắm hai bên tà váy cúi chào trong một tư thế rất công chúa, hai mắt mở to trông chờ nhìn vào máy ảnh.
“Thật đáng yêu!”
“Dễ thương quá!” Mấy nữ phóng viên vây quanh Tần Nhiễm mắt sáng rực.
Cố Lãng vuốt ve cằm, con gái thật hiểu lòng bố mà. Không phải là bố bán đứng sắc đẹp con gái đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nguoi-cu-don-nguoi-moi/2996578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.