Chương 1: Đoá phù dung nhỏ lệ trong sương ngọc
Khi rời tông môn xuống núi rèn luyện, ta từng cứu một hoa khôi chốn nhân gian.
Trước lúc chia biệt đêm ấy, ta hứa sẽ quay lại sau ba ngày.
Nàng bảo thích sự thanh tĩnh, liền khoác lên người xiêm y của ta, lại nói sợ bóng tối, nên đòi cùng ta ngủ chung giường.
Cuối cùng, nàng kêu lạnh, rúc vào lòng ta.
Lúc ly biệt, nước mắt nàng đầm đìa.
Ta: “……”
Về sau, ta đưa nàng trở lại tông môn, trong lòng vừa xấu hổ vừa bối rối, không biết nên giải thích với vị hôn phu thế nào, thì hắn đã dắt theo một nữ tử khác tới cửa:
“Thanh Từ, Tiêu Tiêu thân thể yếu nhược, chẳng thể tự lo.”
Hai mắt ta sáng rỡ.
Thật khéo, người của ta cũng vậy!
1
Dạ Trọng Hoa vừa thốt ra lời ấy, ta trầm mặc hồi lâu không đáp.
Hắn chỉ tưởng ta không đồng ý, dứt khoát nói thẳng:
“Tiêu Tiêu không giống như ngươi, có linh khí hộ thân, rời xa ta tất sẽ c.h.ế.t, bởi vậy ta không phải đang thương lượng cùng ngươi, mà là đang thông báo.”
Hắn ngỡ ta sẽ nổi giận.
Nào hay hai mắt ta liền sáng lên.
Khá khen ta suốt dọc đường còn đang đau đầu chẳng biết nên giải thích với hắn ra sao, không ngờ Dạ Trọng Hoa đầu óc cũng linh hoạt như thế.
Lý do hay đến thế, sao ta lại không nghĩ ra? “Trọng Hoa ca ca, nếu tỷ tỷ không bằng lòng, Tiêu Tiêu tuyệt chẳng để huynh khó xử.”
Nữ tử yếu mềm phía sau hắn nước mắt rơi lã chã, tựa như đang nói giúp ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-nguoi-se-quay-ve/4694670/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.