Kết thúc kì nghỉ đông, Mộ Oản quay lại bệnh viện.
Vừa bước vào cửa lớn đã thấy Thẩm Duyệt Thần ngồi ở ghế chờ của bệnh nhân, trên tay còn cầm một quả táo.
Nét mặt cậu ta thẫn thờ, lúc Mộ Oản đến gần cũng không biết.
Cô đưa tay vẫy vẫy trước mặt người kia, trêu chọc: "Hôm nay cậu cũng ăn táo sao!"
Thẩm Duyệt Thần ng người, ngước lên nhìn Mộ Oản. Đưa quả táo đến trước mặt cô. "'Cho chị."
Mộ Oản thuận tay cầm lấy, không từ chối ý tốt của cậu ta.
Cô ngồi xuống bên cạnh, nhìn dòng người tấp nập qua lại, bọn họ xếp hàng, cùng nhau chờ đợi chuẩn bị lấy số khám bệnh.
Mộ Oản đưa táo đến bên miệng cắn một miếng, rất ngọt. Tay nghề Thẩm Duyệt Thần chọn trái cây không tồi.
"Mộ Oản, chị biết chuyện đó chưa?" Đột nhiên Thẩm Duyệt Thần lên tiếng, hỏi Mộ Oản một câu không đầu không đuôi, làm cô có chút hoang mang.
Mộ Oản dời mắt khỏi dòng người, hiếu kỳ nhìn sang người ngồi bên cạnh.
Cậu ấy cúi gắm mặt, hai tay đút vào túi áo blouse. Có lẽ Thẩm Duyệt Thẩn có thói quen đút tay vào túi áo, khiến hiện tại viền túi bị xổ lông, nhìn chẳng đẹp chút nào.
Chỉ mới trở lại bệnh viện, Mộ Oản còn chưa biết công việc phải xử lý thế nào. Nhưng chắc chắn lịch trình dày đặc, vô cùng bận rộn.
Chỉ là bây giờ Thẩm Duyệt Thần hỏi cô như vậy, chẳng lẽ có gì Mộ Oản không biết sao?
Không đợi được câu trả lời của Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-gio-dong-den/3549369/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.