Mộ Đông Phong từ vườn trở vào nhà, phát hiện bố mẹ đều đang ngồi trầm mặt trong phòng khách.
Anh liếc mắt nhìn quanh, không thấy Mộ Oản đâu. Có lẽ em ấy đã đi rồi.
"A Phong, lại làm gì rồi?" Bố cau mày, nét mặt vô cùng khó coi.
Mẹ ngồi bên cạnh thở dài một tiếng, không giống như trước kia sẽ nói đỡ cho anh. Lần này bà chỉ im lặng.
"Con không làm gì hết." Mộ Đông Phong ngồi xuống ghế đối diện, đáp.
"Không làm gì? Thanh Mai mấy năm nay không về nhà, ở ngoài chịu cực chịu khổ. Đừng tưởng tao không biết vì sao con bé lại như thế? Còn không phải vì mày không an phận sao?"
Giọng nói bố ban đầu còn giữ được bình tĩnh, nhưng càng về sau dần trở nên mất kiểm soát. Ông lớn tiếng chất vấn Mộ Đông Phong, nhưng anh chỉ im lặng không nói một lời.
Cũng hệt như năm đó...
Bố mẹ phát hiện Mộ Đông Phong cưỡng ép em gái. Mắng chửi anh sao lại có thể có những suy nghĩ như vậy với Mộ Oản. Nhưng sau tất cả đáp án của Mộ Đông Phong chỉ có thể là sự im lặng.
.........
Mộ Oản không về bệnh viện mà quay về căn hộ nhỏ cô thuê cách đây một năm.
Sau khi dọn ra khỏi nhà họ Mộ, cô bắt đầu lao mình vào công việc. Ngày đêm quên ăn quên ngủ, cuối cùng cũng gom góp được ít tiền mua một căn hộ tầm trung.
Chỗ này khá thoải mái thoáng mát, không gian lại vừa đủ. Mộ Oản mỗi khi được nghỉ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-gio-dong-den/3549355/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.