Ta yếu đuối ngã xuống đất, dùng ánh mắt vô cùng phức tạp cùng thê lương nhìn hắn mấy lần, lại nói với Uông Tuyết Thiến nói: "Thiến Nhi, tới chỗ của ta, ta có lời nói với ngươi."
Mặc dù âm thanh của ta bởi vì bị thương nên phải vôcùng suy yếu, nhưng tất cả mọi người có thể nghe được ta nói gì. Tướngquân dĩ nhiên cũng đã nghe được, nhìn người trong hắn, lại nhìn ta mộtchút, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng người trong ngực: "Tuyết Nhu, đây làthế nào?"
Uông Tuyết Thiến không thể để cho ta nói tiếp, khôngthể làm gì khác hơn là từ đi từ trong ngực Tướng quân ra ngoài, nàng đitới bên cạnh ta, tại phương hướng người khác không thấy được, mắt lạnhnhìn ta.
Ta đưa bàn tay tràn đầy máu ra, dính máu lên mặt nàng,bộ dáng Thánh mẫu mỉm cười: "Ta không trách ngươi, ta không ngờ, ngươithật yêu hắn như vậy, nếu sớm biết, ta liền sẽ không đồng ý thành thâncùng hắn. . . . . . Nhưng ngươi không nên vì hắn, không để ý tới tìnhcảm tỷ muội của chúng ta. Từ nhỏ, ta liền không tranh với ngươi, chongươi những gì tốt nhất, tại sao ngươi vẫn không thỏa mãn. . . . . .Thôi, lần này, coi như ta tha thứ cho ngươi một lần. . . . . ."
Ta vừa nói, nước mắt từ khóe mắt từ từ rơi xuống: "Tiểu Thiến, ngươi chỉbiết hắn hai năm, mà chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nhưng. . . . . . Những thứ này đều không quan trọng. Tiểu Thiến, nếu như ngươi cảm thấynhư thế ngươi sẽ hạnh phúc, ta sẽ chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2110048/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.