Biểu muội rất là chấpnhất, ta hiểu rõ nàng là kiểu người không đạt mục đích thề không bỏ qua. Mấy ngày kế tiếp nàng đều tới tìm ta, chỉ là, cũng chỉ đứng ở cửa ravào, không đi vào trong. Tài tử mấy ngày này cũng không đến, ta đoán hắn đang dưỡng thương, trừ lần đầu tiên, ta lại cũng không ra ngoài gặpbiểu muội, điều này tự nhiên kích thích nàng hơn.
Ta không xuấthiện, nàng không bắt được nhược điểm của ta. Ta không ra, nàng như thếnào khiến tài tử nhìn thấy bộ mặt thật của ta đây?
Cho nên, lúc này biểu muội nhất định phải làm gì đó.
Biểu muội ấy là loại người không bắt được nhược điểm ác độc của ta thì bỏqua cho ta như vậy sao? Dĩ nhiên không phải! Nàng là loại cho dù ngưoingây thơ thiện lương, cũng phải khiến ngươi trở nên ác độc. Cho nên, takhông cho nàng nhược điểm, nàng chỉ có thể tự tạo.
Sau khi nàng tới nh vậy hai ba ngày, ta lạnh nhạt nàng, quyết định lại một lần nữa đến gần nàng.
Hôm nay, nàng quả nhiên vẫn tới. A Tam xa xa liền thấy tài tử đi theo phíasau biểu muội, đoán chừng là biểu muội gọi tới, không cho hắn áp sát quá gần, chỉ là đứng xa xa nhìn.
Ta sẽ ngu ngốc, ta liền sẽ cùng nàng rùm beng lên ở cửa ra vào, hào phóng tiết lộ "Bản tính" của ta!
Làm sao được, ta vẫn có trí thông minh thông thường, vì vậy ta chưa hoàntoàn ra mặt, mà để cho Lục Trúc kéo nàng vào, đóng cửa lại.
Ta vẻ mặt tươi cười nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2110037/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.