Hiện tại tài tử cònyêu biểu muội, vì biểu muội này, tài tử đến sau này, dưỡng thành mộtthói quen vô cùng tốt đẹp. Trước khi bọn nhỏ vào lớp, sáng sớm, hắn sẽleo núi, leo đến đỉnh núi thì thâm tình nhìn về nơi nao đó phía xa xa.Mà ta mỗi buổi sáng ở nơi này, sớm hắn một bước nhìn ra xa.
Đâylà một thôn nhỏ, núi cũng không lớn, leo núi không mất bao nhiêu thờigian, rất nhanh, ta liền đến nơi mỗi ngày tài tử đều đến đứng. Ở nơi nào đó bên vách núi, ta nhìn về một nơi xa xa. Diễn trò, có lúc không chỉcần diễn kỹ là được, còn phải tương dung cùng hoàn cảnh chung quanh, như vậy mới có thể biểu hiện càng thêm xuất sắc, hoàn mỹ.
Ta khôngcho ba người kia theo tới, tránh cho bọn họ lại gây chuyện xấu, cho dùtrước khi ta ra khỏi cửa thấy bộ dáng vô cùng thương tâm của Sẹo ca cũng vậy, ta mới sẽ không bởi đôi mắt ti hí của hắn mà dao động.
Ta dọn xong tư thế, một bộ trang B đón gió đứng ngay ngắn, một thân bạch y bồng bềnh. . . . . . Như quỷ.
Lấy suy nghĩ của người bình thường, sáng sớm lên núi không người phát hiệnmột bạch y nữ tử đang đứng đó, đều sẽ cảm giác đụng phải quỷ, nhưng suynghĩ của tác giả viết văn này không phải là bình thường. Cho nên, cóngười nhìn thấy ta mà nói sẽ không cảm thấy đụng phải quỷ, làm không tốt còn cảm thấy đụng phải Thần Tiên, không khí chung quanh ta nắm bắt rấttốt.
Sáng sớm, còn mang theo chút sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2110026/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.