Theo như sự phát triển của kịch tình, tài tử cũng sớm đã bởi vì tổn thương chuyện tình cảm màlui tới một thôn nhỏ làm tiên sinh dạy học. Hồi tưởng lại vị trí củathôn này, ta yên lặng thở dài, lại phải lên đường, lần này ít nhất cũngphải lắc trên đường hơn mười ngày mới có thể lắc đến cái thôn nhỏ kia.
Chỉ là, xa một chút cũng tốt, dù sao ta vẫn chưa nghĩ ra ngược tài tử kianhư thế nào mới có thể làm cho oán niệm biến mất. Thừa dịp thời gian điđường, ta phải suy nghĩ thật kỹ, phát động suy nghĩ giống như quỷ súccủa ta. Lần này chúng ta đi bộ, không dùng xe ngựa nữa, ngụy trang mộtphen, đi đều là đường núi, dĩ nhiên là tránh mỗ Vương Gia cùng mỗ thương nhân thêm mỗ Giáo chủ lại thêm mỗ sát thủ.
Ta đột nhiên cảm thấy, hình như ta có kẻ thù khắp thiên hạ rồi.
Danh tiếng của Đoan Mộc Duệ vang rất xa, thiên hạ đệ nhất thông minh, tàitử, mỹ nam tử, cơ hồ không có mấy nữ tử không biết hắn, ngay cả Lục Trúc cũng nghe qua đại danh của hắn vô cùng nhiều lần, thời điểm còn ởthuyền hoa, những cô nương kia liền đặc biệt thích nói tới vị tài tửnày, nói gì nếu như có thể gặp hắn một lần, chính là chết cũng cam tâmrồi.
Ta cảm thấy, nếu như thực sự gặp được, những cô nương kia đại khái sẽ chết không nhắm mắt.
Ta đã thấy nam nhân ngu xuẩn, nhưng ta chưa từng thấy nam nhân ngu xuẩnnhư vậy, ta đã thấy nam nhân mắt tàn, nhưng ta chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2110024/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.