Hôm nay, trời trongnắng ấm, vạn dặm không mây, là một ngày thích hợp để xuất môn tản bộ,ngẩng đầu trang B nhìn trời, cúi đầu đếm kiến. Trong một ngày như vậy,ta ngồi xổm dưới đất, cực kỳ nghiêm túc xem kịch luân lý gia đình củacon kiến vội chuyển nhà bên chân. Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý ĐônĐừng hỏi vì sao ta biết đây là kịch luân lý gia đình, bởi vì ý nghĩ của cao nhân, luôn rất khác biệt.
Lục Trúc ngồi xổm trước mặt ta, cùng xem kiến với ta, nhìn một hồi, nàng hỏi: "Tiểu thư, đầu ngươi choáng váng sao?"
Ánh mắt ta mờ mịt nhìn nàng: "Tuyệt không, chỉ là có chút thấy không rõ vẻ mặt của ngươi."
A Tam đứng bên cạnh chúng ta, che ô cho chúng ta, tuy rằng mặt trời hiệntại không gay gắt, phơi lâu cũng là không được. Hôm nay A Tam làm thạchđiêu vô cùng đủ tư cách, bởi vì hắn đã yên lặng suốt một giờ. Đây làngày thứ hai chúng ta đi tới ma giáo, sân đối diện chúng ta, chính lànơi giáo chủ ở.
Đang xem đám chấm đen chi chít, đột nhiên ngẩngđầu lên, nhìn nơi đâu cũng thấy con kiến, ngay cả cảnh sắc thật cũngkhông thấy rõ nữa. Ta chớp chớp mắt, để con mắt nghỉ ngơi một hồi, mớilại nhìn về phía Lục Trúc: "Ngươi nghĩ người kia sẽ làm như ta nói sao?"
Lục Trúc lập tức trả lời: "Người bình thường sẽ không."
Ta yên tâm: "Hắn nhất định sẽ." Ta vỗ vỗ làn váy không có tro bụi, đứnglên. Lục Trúc cũng đứng theo, còn hỏi: "Tiếp theo chúng ta muốn làm gì?Nhìn bươm bướm sao?"
"Đến hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2110006/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.