Khi ta đang nói chuyện với Lục Trúc, cửa phòng bị một nha hoàn đẩy ra, nàng linh hoạt thảnnhiên tiến vào, cười xinh đẹp với người trong phòng. Khi nha hoàn nhìnta, ta thấy được vẻ mặt vô cùng quen thuộc. Sau khi tiến vào, nàng xoayngười đóng kỹ cửa.
Lục Trúc thấy vậy, vẻ mặt như gặp đại địch, nàng nhìn nha hoàn vừa vào với ánh mắt tràn ngập địch ý, ngăn ở trước ta.
Nha hoàn cười nhẹ: "Ta tới lấy đồ của ta."
Tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng hàng này giả làm nữ nhân còn khá hơn nữ nhân rất nhiều.
Ta bất đắc dĩ xoay người, lấy thứ giấu ở bên trong ra. Sau khi lấy, tacũng không đưa thẳng cho hắn, mà là xoay người ngồi bên bàn, bắt chéochân, đung đưa. Một tay ta đặt trên bàn chống cằm, một tay cầm đồ vậtnhìn đi nhìn lại, một bộ không định đưa thứ kia ra.
"Miệng hình như hơi khô."
Ta vừa nói vậy, Lục Trúc lập tức quay lại rót cho ta một ly trà, hơn nữa còn đưa đến trước mặt ta.
". . . Chân mỏi."
Lục Trúc lập tức nâng bắp chân của ta lên, vô cùng ân cần.
". . . Lục Trúc, đôi khi quá tự giác thì không tốt!" Vẻ mặt ta phức tạpnhìn Lục Trúc, nàng lập tức nước mắt lưng tròng nhìn ta: "Tiểu thư,không phải ta đã nói với ngài, nha hoàn lai lịch bất minh bên ngoài tốtnhất đừng thu tùy tiện, thân thể các nàng có khả năng bị bệnh truyềnnhiễm, hơn nữa rất nhiều người miệng không sạch sẽ, ngoại trừ nói lungtung còn có thể ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2109998/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.