Cái tên Thược Dượcnày có thể nổi danh, dung mạo của Thược Dược tiên tử có thể nổi danh,nhưng khuôn mặt của ta không thể. Dù sao tên ta có thể nói lung tung,nhưng mặt không thể tùy tiện loạn quạng. Vì vậy, ta cơ hồ mỗi ngày dùngkhăn che mặt, đừng nói người ngoài không thấy được, dần dần, dù là người trong thuyền hoa cũng ít khi thấy được.
Không biết, cho rằngtrên mặt ta mọc cái gì, biết nói ta giả bộ X. Giả bộ liền giả bộ đi,hiện tại không giả bộ, thì đợi đến bao giờ? Dù sao tú bà muốn ta giữvững cảm giác thần bí, ta liền thần bí cho mọi người xem. Lúc đầu, nếuXuân Mai không chết, ngày hôm sau tú bà liền muốn chân chính đẩy ta rangoài, ai biết đột nhiên chết một người, tú bà bởi vì cảm thấy xúi quẩy, ngày đó cũng đóng cửa từ chối tiếp khách, cho đến khi xử lý xong hậu sự của Xuân Mai.
Xuân Mai vốn là một nha đầu bình thường, trong nhà cũng không thân không thích, tú bà tìm một nơi trên đỉnh núi, dùngchiếu cuốn người lại rồi len lén cho chôn cất. Phải nói Xuân Mai chếtđi, ta cũng thoát không khỏi liên quan, nếu ta không tùy chỗ ném loạnđồ, ngọc bội kia cũng sẽ không không giải thích được vào tay Xuân Mai.
Nàng bị chết oan uổng, mặc dù ta không phải người tốt, nhưng ta cũng khôngphải là ác nhân tùy tiện ai cũng hại, thích giết người lung tung. Saukhi nhận được cái gật đầu của tú bà, ta liền dẫn Lục Trúc đi bái lạynàng. Mặc dù đa phần các cô nương ở đây đều nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2109988/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.