Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cười một trận xong, Điền Tư Điềm vẫn hơi tức giận, "Rốt cuộc chị ta vào Quang Huy thế nào nhỉ! Với nội dung mà chị ta đăng lên báo tuần mấy kỳ trước, đáng lẽ bên đó phải không thèm để mắt tới mới đúng."
Cô dần cảm thấy không ổn, lập tức đứng phắt dậy.
Cô nhìn chằm chằm vào bể nước lặng ngắt như tờ, đầu óc trở nên trống rỗng, ngón tay siết chặt đến tê dại, cô chạy đi định gọi nhân viên cứu hộ.
Ngay sau đó, người đàn ông bất chợt nhô người ra khỏi mặt ước, khiến mặt nước nơi đó bắn tung tóe lên những bọt nước trong suốt.
Anh nhấc tay lên, bàn tay lớn tùy ý vuốt mái tóc ướt sũng ra sau đầu, cách một bể nước và bãi cát, anh bắt lấy ánh mắt của cô gái đang chạy tới một cách chuẩn xác.
Nhan Thư dừng bước, bất giác thở phào.
Hứa Bùi duỗi tay chống lên thành bể bơi, nhẹ nhàng nhảy lên bờ.
Cạnh đó có người cười hì hì đưa khăn tắm đến, anh nhận lấy, trở tay đá người kia rơi xuống bể nước. Lúc này anh mới cúi đầu, thong thả lau tóc.
Ánh mắt của Nhan Thư bám theo chiếc khăn tắm, từ trên lướt xuống dưới.
Từ lọn tóc ướt đẫm của anh đến hàng mi vương giọt nước, rồi tới sống mũi cao đôi môi mỏng, và cuối cùng là những đường gân nổi bật trên cần cổ của anh.
Anh hơi nghiêng đầu, đường cần cổ càng trở nên rõ nét. Giọt nước trong suốt men theo gân mạch trên cổ chậm rãi chảy xuống, len lỏi qua những múi cơ rắn chắc rồi biến mất trong bóng mờ trên rãnh cơ sâu hoắm của cơ bụng.
Rõ ràng mấy người mẫu nam gì đó đang ở ngay bên cạnh, một người trong số đó còn liếc trộm cô mấy lần, vậy mà cô chẳng mảy may rung động.
Nhưng chỉ một vài động tác của thầy Hứa, cô đã không nhịn được mà nghĩ tới những hình ảnh không thể miêu tả.
Mẹ nó cô lại khát nước rồi.
Cô bưng cốc nước lên mới phát hiện nước đã bị cô uống hết từ lâu.
Hỏi xong, không nghe thấy Điền Tư Điềm đáp lại, cô quay đầu sang mới phát hiện cô bạn cũng đang nhìn về phía thầy Hứa, ánh mắt như có điều suy nghĩ, "Không ngờ Hứa thần cũng có điện nước đầy đủ như vậy."
Nhan Thư ngẩn ra.
Cô nhìn khắp xung quanh, phát hiện rất nhiều cô gái xung quanh đều đang ngắm trộm Hứa Bùi, rồi lại ngượng ngùng đánh mắt ra ám hiệu cho bạn mình.
Trong lòng Nhan Thư gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Làm một cô nàng háo sắc vừa mới nhậm chức, cô biết tỏng những người này đang âm thầm ảo tưởng về Hứa Bùi ra làm sao.
Không được.
Cô phải mau chóng ngăn lại mới được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. --
Lớp vải màu đen ôm sát lấy cơ thể trắng ngần của cô, khiến người ta khó mà dời mắt đi được.
Dường như cô đang khát nước, xoay người đi lấy nước.
Mặt lưng áo xẻ thành hình chữ U, để lộ ra cả vùng da còn trắng hơn tuyết ba phần, đường nét tấm lưng hoàn hảo lộ ra ngoài không sót lại chút gì.
Chỉ có một sợi dây mỏng manh vắt ngang qua nơi thon nhỏ nhất trên eo, để lại đường hằn mờ mờ trên bờ eo thon thả mỗi khi cô khom lưng xuống.
Ánh mắt của người xung quanh đều liếc về phía cô như có như không.
Ngay cả lúc Lý Tại đưa khăn tắm cho anh cũng vô thức nhìn về phía cô, nói đùa: "Da của đàn em Nhan trắng thế nhỉ."
Anh nhận lấy khăn, trở tay dùng lực đẩy cậu ta vào trong bể nước.
Hứa Bùi vẫn uể oải lau tóc, nhưng đôi mắt cụp xuống, không biết nghĩ gì.
Vừa ngẩng đầu lên anh đã thấy bóng dáng yêu kiều kia cầm một tấm khăn tắm cỡ lớn, bước nhanh về phía anh.
Cô chạy chầm chậm hai bước đến trước mặt anh, không nói không rằng đã mở rộng khăn tắm, nhón chân, duỗi tay, nhanh chóng choàng khăn lên người anh.
Còn chê chưa đủ, hai tay cô túm lấy khăn tắm, quấn lên người anh một vòng, cho tới khi người đàn ông được quấn khăn kín mít từ cổ trở xuống, cô mới yên tâm thở phào một hơi.
Hứa Bùi - bị quấn thành bánh tét: "?"
Nhan Thư nhìn bốn phía xung quanh bằng ánh mắt cảnh giác, "Anh không phát hiện mọi người đều đang nhìn anh sao?"
Cô "lên lớp" bằng sự chân thành: "Một thanh niên trẻ tuổi như anh, ở bên ngoài phải biết bảo vệ mình cẩn thận mới phải."
Hứa Bùi - bị cướp lời thoại: "..."
Anh im lặng một lúc rồi lên tiếng: "Nhưng sao anh lại cảm thấy, mọi người đều đang nhìn em nhỉ?"
Nhan Thư: "...?"
Đúng lúc anh chàng Quan Văn Cường cao to vắt ba chiếc khăn tắm trên tay, đi ngang qua hai người.
Hứa Bùi duỗi một cánh tay ra khỏi "vỏ bánh tét" của mình, dễ dàng giật mất một tấm khăn tắm của Quan Văn Cường, bắt chước theo Nhan Thư quấn khăn tắm lên người cô.
Đi mãi đi mãi tự dưng thiếu mất một chiếc khăn tắm, Quan Văn Cường: "?"
Anh ta đi lộn lại, "Anh Bùi, anh lấy một cái khăn của em à?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]