Lý Kiều Ngôn lắc lắc đều ly rượu, mùi rượu nồng xông vào mũi. Đối với gã, chất lỏng sánh này đang là thứ giúp gã vơi đi cô đơn. 
Ái San vẫn đứng đó nhìn ngắm gã trong khi cha cô ta đang trò chuyện. "Lý thiếu, ngài thấy con gái của lão thế nào?" 
"Không gì đặc biệt!" Nhận được đáp án không mong muốn, lão có hơi khó chịu nhưng sắc mặt vẫn như trước, niềm nở nở một nụ cười. 
"Không biết Lý thiếu đã có nửa kia của mình chưa?" 
"Nửa kia à? Có!" 
"Không biết người đó như thế nào, liệu Lý thiếu có thề bật mí được không?" 
"Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của ông nhỉ?" 
Kiều Ngôn vẫn một dáng kẻ lạ tránh xa tôi mà nói. Nhưng trong lòng gã đã hình dung tư tưởng đến cô vợ nhỏ của mình. Một dáng vẻ kiêu ngạo lại quật cường. Sẵn sàng ra tay đánh người bất cứ lúc nào nếu gã dám chọc cậu. 
Trong khi Kiều Ngôn nhớ đến cậu, Ái San một bên đã bấu móng tay chặt vào tà váy xinh đẹp khiến nó nhăn nheo xấu xí. 
Mặc kệ bất cứ thứ gì từ con ả đó, cô ta nhất định phải giành giựt được gã đàn ông này. 
Ái San nở một nụ cười mỉm rồi rời đi nhanh đến mức Kiều Ngôn cũng chẳng để ý đến. Ngay cả lão già kia cũng không để ý đứa con gái rượu của mình đã rời đi. 
Một lúc sau cô ta quay lại với một ly rượu trên tay. Khác với các loại rượu thượng hạng kia, một cái ly thủy tinh chứa chất lỏng màu đỏ tươi như màu máu lắc lư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328847/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.